Tóm Tắt Bài Số Phận Con Người

Đọc “Số phận bé người” ta vô cùng xúc cồn trước trang đời đầy nước mắt và máu của nhân thứ Xôcôlốp. Năm 1941, phát xít Đức bất thần tấn công Liên Xô. Với hàng triệu con người Xô viết ráng vũ khí đứng lên, Xôcôlốp ra trận. Anh nếm trải hầu hết gian truận, thất bại buổi đầu của Liên Xô


*
Trang Dimple
*

*
Chiến tranh kết thúc, Xôcôlốp được giải ngũ, nhưng mà anh ko trở về Vôrônegiơ quê hương nữa. Một đồng chí bị thương đang giải ngũ gồm lần mời anh về công ty chơi, Xôcôlốp lưu giữ ra và tìm tới Uriupinxcơ. Anh xin được thiết kế lái xe chở sản phẩm & hàng hóa về những huyện và chở tiểu mạch về thành phố. Mỗi lần đưa xe cộ về thành phố anh lại tạt vào cửa ngõ hiệu giải khát uống một li rượu lử người. Anh đã gặp bé Vania đầu tóc rối bù, áo quần rách nát bươm xơ mướp nhưng cặp mắt như những ngôi sao sáng ngời sau trận mưa đêm. Nó ăn luôn ở hiệu giải khát, ai mang lại gì thì ăn uống nấy. Bạ đâu ngủ đó. Xôcôlốp xúc cồn quyết định: “Mình vẫn nhận nó làm bé nuôi!” Xôcôlốp nói với bé bỏng Vania: “Là ba của con” lúc nó nghẹn ngào hỏi: “Thế chú là ai?” Đưa Vania về công ty vợ ông xã người bạn, Xôcôlốp tắm rửa; cắt tóc, sắm quần áo cho bé. Nhìn nó ăn xúp bắp cải, vk người chúng ta lấy tạp dề bịt mặt khóc. Lần thứ nhất sau chiến tranh, Xôcôlốp được ngủ một giấc lặng lành. Còn bé bỏng Vania rúc vào nách tía nuôi như nhỏ chim sẻ dưới mái rạ, ngáy khe khẽ. Ngày cùng đêm, nhỏ xíu Vania không chịu đựng rời Xôcôlốp. Một chuyện khủng hoảng rủi ro xẩy đến, Xôcôlốp bị fan ta tước mất bằng lái xe xe. Mất việc, anh đưa nhỏ nhắn Vania quốc bộ đến Kasarư sống. Quan sát 2 ba con ra đi dần với cùng một nỗi bi hùng thấm thía, hốt nhiên đứa nhỏ xíu quay lại quan sát nhà văn, vẫy vẫy bàn tay nhỏ xíu xíu hồng hồng. Như bao gồm móng sắc và nhọn bóp rước tim mình, người sáng tác vội quay mặt đi…

Ý nghĩa

*
Tác phẩm là lời từ bỏ sự của nhân đồ trung trung tâm – anh lính hồng quân Xôcôlôp, người lũ ông đã chịu bao giông tố khắc nghiệt của cuộc sống đổ ập lên số phận. Đó là cuộc đời gắn sát với một trang sử bi thiết hào hùng của dân chúng Nga, với cơ chế Xô-viết đã sản xuất thành phẩm chất của không ít con fan Nga kiên cường.

M.Sôlôkhôp đã dựng lên chân dung một con fan Nga bình thường nhất, một người xô viết chân chính. Số phận ấy tiêu biểu cho bao tín đồ con xuất sắc ưu tú đã viết đề nghị trang sử thời đại hào hùng của tổ quốc Liên Xô cũ.

Cuộc sống hiện tại lên è cổ trụi như nó vốn tất cả – không phô trương hào nhoáng, không bi kịch hoá mà lại cứ đều đều như giọng nhắc của người bầy ông Nga tất cả cái họ bình thường như bao bạn Nga: Xôcôlôp. Nhưng trong những phận anh có sức nặng của nỗi đau dân tộc bản địa Nga qua các thời kỳ quyết liệt nhất. Ko tránh né thực sự – chính là phẩm chất số 1 của những cây cây viết Nga – xô viết nhưng M. Sôlôkhôp chính là một tấm gương. Sự thật đó không hẳn được kể bởi giọng hờ hững thản nhiên ngoại giả hằn nguyên nỗi nhức trong giọng văn ngấm thía, trong số những ám hình ảnh kí ức hằn sâu trong tâm địa trí của fan cựu binh xô viết – chính là phản chiếu một mảng hiện tại thực to lớn và xuyên suốt những chặng mặt đường của nhân dân Nga.

Trước hết là kí ức đa số ngày nội chiến, khi tổ chức chính quyền xô viết non nớt phải đối mặt với bầy đàn bạch vệ, thổ phỉ với can thiệp. Người đọc có thể nhận ra phần đông dấu ấn thân thuộc làm đề nghị tên tuổi của M.Sôlôkhôp vào Sông Đông êm đềm. Nạn đói, cuộc sống đời thường cùng rất không quật ngã nổi ý chí của bạn dân xô viết. Xôcôlôp những hiểu biết qua cuộc sống làm thuê, từng bệnh kiến mái ấm gia đình gục chết trong loại đói, nhưng chính sự tàn khốc ấy là một trong những sự phân tích và lý giải vì sao anh trở thành chiến sĩ hồng quân, vị sao anh lại sở hữu một niềm hạnh phúc từ đau thương bất hạnh. Đó là hạnh phúc của rất nhiều người túng bấn được xây lên từ xấu số để họ xác minh tư thế thống trị cuộc đời.

Có lẽ kí ức nhân loại mãi mãi ko phai mờ bao ám hình ảnh khủng gớm của Chiến tranh thế giới lần đồ vật II. Cơ mà nhà văn không áp theo cách thông thường để ca ngợi vào những góp sức xương tiết của hơn nhì mươi triệu con người xô viết làm cho nên thành công của trận đánh tranh vệ quốc vĩ đại. Bi kịch chiến tranh hiện hữu ngay vào từng số phận, từng gia đình. Sức diệt trừ của nó để cho Xôcôlôp mất vợ và nhì con; nhỏ nhắn Vania mồ côi cả phụ vương lẫn mẹ. Mất mát là điều không tránh khỏi tuy nhiên với người vào cuộc còn kinh khủng khiếp hơn siêu nhiều, lúc sức ám hình ảnh của nó vẫn trở về một trong những giấc ngủ nặng nề nề, để Xôcôlôp mỗi lần tỉnh giấc lại đầm đìa nước mắt. Tuy nhiên vào thời điểm đương đầu quyết liệt cùng với kẻ thù, nước mắt quan yếu rơi! Chỉ hoàn toàn có thể là ánh mắt rực lửa căm hờn và khinh bỉ với kẻ thù, với hầu như tên phản bội. Anh đã sống đúng với tư cách người lính ngay cả khi “chiến bại”, bị bắt làm tội nhân binh. Xúc cảm về cuộc chiến tranh của M.Sôlôkhôp gồm phần gần gũi với Alêcxây Tônxtôi cùng với “Tính cách Nga”, với “Người xô viết chúng tôi”… Nhưng fan đọc hiểu đó đó là lúc con bạn đang chiến đấu vị danh dự dân tộc, bởi những niềm hi vọng không tắt về tương lai. Xôcôlôp sẽ là fan chiến thắng, ngẩng cao đầu vào trại triệu tập của kẻ thù, mưu trí quả cảm trở về nhóm ngũ, kungfu bằng tất cả lòng căm thù sục sôi với kẻ đã phá hủy hạnh phúc gia đình, và cả “niềm hy vọng cuối cùng” – người con trai đã thành đại úy pháo binh Anđrây Xôcôlôp. Trớ trêu thay, vào ngày cờ đỏ thắm bên trên nóc đơn vị Quốc hội Đức , anh đang phải đưa tiễn con mình. Dẫu biết sự hy sinh ấy là anh hùng, là đề nghị thiết, nhưng mà quả thiệt đó là 1 cú đập phũ phàng của số trời khiến bất cứ ai yếu ớt lòng cũng rất có thể quị ngã. Chắc rằng đó cũng là mọi trang viết nhắc nhở cho bọn họ nhiều độc nhất vô nhị về ý nghĩa sâu sắc tàn khốc của chiến tranh, vinh quang và cay đắng, hạnh phú và bất hạnh, thú vui chung với nỗi nhức riêng nhằm từ kia suy ngẫm cùng hiểu thâm thúy hơn về ý nghĩa sâu sắc của tự “hy sinh”.

Thế nhưng lại tuyệt nhiên ta không nhận thấy tâm trạng của các con người – quần chúng Nga trở trong tương lai chiến tranh lại nặng nề nề bi tráng như của “thế hệ vứt đi” trở trong tương lai Đại chiến I sinh sống Mỹ tuyệt châu Âu. Bởi lẽ quyết tử sẽ là vô ích ví như như cuộc đời sẽ kia liệt sau bao mất mát. Vì thế, Xôcôlôp vẫn sống, làm việc như bao người lính xô viết trở sau đây chiến trận. Nỗi đau lắng vào trong còn chỉ thật sự hiện lên khi Xôcôlôp search quên vào men rượu. Áp lực đời thường với hậu quả chiến tranh quá nặng nề hà tưởng chừng rất có thể làm mang lại con bạn gục ngã. Sự tình cờ, tưởng như thốt nhiên mà vớ yếu đang gắn chặt cuộc đời Xôcôlôp với nhỏ xíu Vania. Chú bé Vania – đôi mắt đen lay láy, cuộc sống thường ngày vất vưởng là 1 hình tượng nghệ thuật hoàn toàn có thể làm mềm gần như trái tim sắt đá nhất. Chú nhỏ xíu chính là hiện nay thân của cố gắng hệ tương lai nước Nga, là vẻ đẹp của sự thơ ngây thánh thiện rất cần được chở che, bảo bọc. Cuộc gặp gỡ của nhị con người ấy là vớ yếu. Không những cảm động bởi vì khoảnh khắc thủ thỉ của Xôcôlôp với nhỏ xíu Vania: “Ta là tía của con”, lúc nhận ba con cũng là lúc fan đọc chứng kiến sự trở lại của rất nhiều giọt nước mắt nghỉ ngơi con bạn tưởng như trái tim đang khô héo vì đau khổ. Nước đôi mắt – hạnh phúc và xót xa cứ đan quấn vào nhau, ngấm vào lòng tất cả mọi người.

Ngỡ rằng hạnh phúc đã thật sự trở lại, tưởng rằng từ đây đầy ắp tiếng cười và đều tiếng ríu rít như chim của nhỏ nhắn Vania, tuy thế kí ức vẫn hiện nay về đấy ám ảnh. Tín đồ đọc phải tận mắt chứng kiến những tiếng nói dối – nhưng lạ thay này lại là lời đẹp hẳn lên trăm lần sự thật. Bởi sự thấu hiểu số phận cùng tình thương mến đã gắn chặt cuộc sống hai tía con – một bạn đang buộc phải nén chặt nỗi đau quá khứ và một fan cần được đảm bảo an toàn tương lai tốt đẹp. Vậy cơ mà định mệnh lại trêu cợt khiến cho bố nhỏ Xôcôlôp lại tiếp tục hành trình giữa đời hay với bao thách thức đón chờ phía trước.

Số phận con người là mẩu truyện kể sống động về một con fan bình thường. Nhưng cuộc sống đời thường bao dồn gợn sóng gió vẫn tôi luyện mang đến anh một phẩm chất kiên cường, một tình yêu mến bao la. Gương mặt người lũ ông ấy vẫn sắt lại do đau khổ, cơ mà trái tim tổn hại ấy vẫn đập hầu như nhịp thương yêu nồng nàn với con người. Công ty văn đã công bố thay nhân thứ ở cuối tác phẩm, bằng toàn bộ niềm xúc động chuyên sâu và lòng cảm phục vô hạn trước nhân bí quyết một Con người chân chính. Bức thông điệp của phòng văn giúp ta phân biệt rõ hơn chân dung của nhân dân Nga, vẻ rất đẹp của trọng tâm hồn Nga và sức khỏe của con người vượt lên bao thảm kịch bất hạnh. Đó là sự khẳng định tuyệt đối của phòng văn mô tả niềm tin cậy vào Con người Nhân dân và tương lai của khu đất nước. Nỗi bi tráng kết lại tác phẩm lại khiến cho ta thừa nhận ra tầm dáng vĩ đại của đất nước và con người Nga xô viết trái cảm, kiên cường, nhân hậu ./.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

x

Welcome Back!

Login to your account below

Retrieve your password

Please enter your username or email address to reset your password.